Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

Giấc Mơ Xuân

Vầng trăng non hãy còn lưng
Cành mai trắng nép bóng tùng quân che
Vòng tay dỗ giấc ngày hè
Đêm Xuân ru mộng chảy về cơn mơ .
Bốn mùa hoa bướm dệt thơ
Men tình hương ngát nên tơ kén vàng ..

Một ngày trời phủ màu tang
Đất run đỏ đất ngập tràn máu tươi
Núi sông nghiêng ngả đổi dời
Gốc tùng mấy lượt quặn đời bể dâu
Thân mai lắm nỗi cơ cầu
Lá trơ rủ lá ủ nhầu xác xơ

Nước non đã rũ bóng cờ
Biển gầm sóng thét đôi bờ tử sinh
Bỏ đi là chết một mình
Đại dương một cõi u minh chẳng màng
Lũ người bỏ xứ đi hoang
Vì đâu nên nỗi bàng hoàng biển xa ??

Hồn oan khắp chốn hải hà
Màn đêm cô tịch quê nhà nơi nao ?
Hồn về trên ngọn cỏ lau
Phất phơ bờ bãi lao xao dật dờ
Lênh đênh bèo dạt bến hờ
Bên kia sông núi từng giờ tóc tang

Bên nầy gió lộng mây ngàn
Sao như dằng dặc muôn vàn nhớ nhung
Quê hương cách trở muôn trùng
Đã thân phiêu bạt luỵ cùng thảm thương
Bên nầy xuân thắm ngàn phương 
Bên em ngày Tết trăm đường đói nheo

Mộ Cha mộ Mẹ buồn teo
Khói hương đâu vắng buồn theo những lần !!..
Xuân về nào có chi Xuân
Lối về sương khói châng lâng mắt nhoà
Bước chân mòn gót son hoa
Trăng non mấy độ ta bà áo phai

Cội tùng trồng giữa xứ ai
Bao năm tuyết đổ miệt mài sương pha
Có nhau đời xế bóng tà
Dựa lưng nguyệt khúc thương ca bạc đầu ..
Mộng về một giấc mơ sau
Nghìn xuân chỉ một sắc màu quê xưa ..

Hương Chiều 
Xuân Bính Thân – 2016



Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016

Một Gã Khờ










Sao cứ đứng trong mưa chờ chi thế
Mưa đẫm người mà mắt vẫn ngó mong
Sao có gã khờ chi ..khờ đến thế ..
Làm giọt buồn rơi  trên mắt em ngoan ..

Ai vẫn đứng bên kia bờ thương nhớ..
Có trăm lần muốn nói ..chỉ vu vơ
Rồi cứ đợi khi tan trường cuối lối
Chỉ  lặng nhìn ..và cất vội tờ thơ ..

Người ta biết ..có người qua trước ngõ
Bông giấy hồng bay trong gió lơ phơ
Vờ cúi nhặt một cánh hoa tim vở
Rồi ngẩn ngơ như  thế..một gã khờ ..!!........

Mưa ngập về ..mưa đầy con phố xưa
Góc phố  buồn ..không một kẻ trú mưa
Lòng hiu hắt..nhớ tờ thư viết dở ..
“..Tôi phải đi ..Xin đừng đợi .”- Kẻ khờ.

Thì ra thế..!!..Thì ra thế..
Anh vẫn biết mình -  một tên khờ khạo
Mang nỗi buồn của một kẻ ra đi
Khi binh biến cháy tràn bao mộng ảo
Thì nói gì ..dù chỉ mảnh tình si .!!..

Tay vuốt mặt ..giọt mưa tràn trong mắt
Xin Ai .. về nơi đó  thật bình an ..
Tờ thư cũ ..gói vào tim thật chặc..
-Một  gã khờ..thôi hết kiếp lang thang ..

Hương Chiều
Thi Tập " Và Em... Rất Xưa"


Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

Không Đề













Thanh Nam viết bài hành bốn mươi tuổi
Dương Kiền làm thơ tự thuật tuổi sáu mươi
Hai đứa nó - người đi -người vẫn ở
Ta nhìn quanh, đời như một thoáng môi cười.

Năm mười bẩy, theo cha rời phương Bắc
Chân bước đi, mà buồn chĩu trong lòng
Nhưng thầm nghĩ, sẽ có ngày tươi sáng
Theo quân về ta lấy lại Thăng Long

Nhưng thấm thoát hai mươi năm xa xứ
Ta đã không về - còn đi biệt, xa hơn
Nửa vòng trái đất, Trời Cali nắng xám
Ta ngồi đây thèm đất cũ từng cơn.

Mới thoắt đó, ta chàng trai mươi bẩy
Đòi nghiêng mình gánh vác chuyện năm châu
Bây giờ ta một lão gìa vô dụng
Còn mong gì mơ đến chuyện biểu dâu

Ngồi đây, ngồi đây
Ta cúi đầu mơ thành Phạm Thái
Gõ vào ly, ta biết khóc thương ai?
Phạm Thái  tiếc Quỳnh Như, bẻ gươm, nhuốm lệ
Quên vó  ngựa bon dài
Thì thôi đành cười, khóc ta thôi.

Hoàng Trúc Tâm



Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2016

Sóc Trăng Một Mối Tình Nồng

Hò: 
Sông Cầu Quay chiều nay nước cạn
Ðã đến đây rồi mời bạn ghé thăm
Ðồng chua nước mặn Sóc Trăng
Gạo thơm, cây trái tình thâm nghĩa nồng.

Về Sóc Trăng đường nhiều cửa lắm
Từ Cần Thơ qua cổng Trà Men,
Bạc Liêu lên lối Trà Triêm
Từ nam vô cửa Mỹ Thanh, Ðịnh An, Trần Ðề.

Gái Ba Thắc, Long Hồ dễ mến
Trai Vĩnh Châu tóc quắn da đen
Kế Sách duyên dáng chân tình
Chôm chôm, măng cụt, mít nghệ, cam sành ngọt thanh.

Cù lao Dung bạt ngàn ruộng mía
Rủ nhau đi thụt cá bống sao
Canh chua cá bống nấu bần
Em ca (sáu câu) vọng cổ ơi mèng mê tơi!

Vô Ngã Năm qua chơi chợ nổi
Em bẹo hàng mít ổi ngọn sào
Thả hồn vỏ lải ngắm sao
Chà Và/Mỹ Xuyên dọc rạch Bãi Xàu mà mơ

Tôm càng xanh, khô trâu Thạnh Trị
Rừng tràm xanh Mỹ Tú đón chào
Dưa bồn bồn, bún nước lèo
Bánh pía, lạp xưởng, anh muốn theo em về.

Chùa Tịnh Ðộ chuông khua sương sớm
Vườn Tân Long cò trắng áo em
Ðại Ngãi mở rộng con tim
Sân trường Hoàng Diệu đi tìm người mình thương.
Sóc Trăng khao khát bên em!ï

Bửu Truyền


Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

Tạ Ơn Em


Thơ : Đặng Hoàng Sơn  
Nhạc: Lý Kiến Trung
Hòa âm: Phạm Hồng Biển
Ca sĩ: Hồng Biển



Thứ Sáu, 12 tháng 2, 2016

Thứ Tư, 10 tháng 2, 2016

Ðêm Sóc Trăng













 Hò:
Ai về Chợ Nổi Ngả Năm
Cho tôi nhắn gởi Sóc Trăng đôi lời
Nhớ ơi gánh bún nước lèo,
Nhớ hàng bánh cóng (mà) yêu nhau suốt đời.

Theo anh viếng cảnh chùa Dơi
Thăm chùa Chén Kiểu,
còn chùa Ðất Sét anh không mời em cũng vô
Lễ hội Oóc Om Bóc đua ghe ngo
Anh chèo em lái dốc sức cùng hò dô ta.

Về Tân Long ngắm vườn cò
Ðêm Rằm Hồ Bể,
bãi biển Mỹ Thanh em đang mơ mộng thiên thần
Lội Hồ Nước Ngọt em bé tần ngần
Thăm viếng ông bà dịp Tết Sen Dolta (Ðolta)

Ơ! Trăng lên trên cù lao Dung.
Nhìn con đê cũ mũi lòng xót xa.
Hia về đâu? Boòng, tâu na?
Vĩnh Châu, Mõ Ó, Xâm Pha chế về.

Ơ! Cầu tre lắc lẻo hồn quê.
Bánh pía An Trạch mua về cho anh.
Cháo trắng xá pấu ngọt nồng.
Khói bò nướng ngói Mỹ Xuyên thơm lừng.

Hò ơ!
Sương khuya xuồng đưa nhau về Chợ nổi
Nắng trưa đổi xe thổ mộ xuống chợ Bông Sen
Chiều mưa Cầu Quay chưa bật đèn vàng
Bóng mình hai đứa mênh mang sóng tình.

Hò ớ!
Ngày Sóc Trăng như đêm Rằm tháng Tám
Lễ hội triền miên, đám rước linh đình
Phố xá tưng bừng, mình ênh nhớ bạn
Khơ-nhum xà lanh boòng hơi!
Em yêu anh rồi! Sóc Trăng ơi!

Bửu Truyền





Thứ Năm, 4 tháng 2, 2016

Cất Xuân Ngăn Nhớ













Nửa chừng xuân gởi quê nhà
Nửa gom góp lại mang ra xứ người
Buồn vui kỷ niệm đầy vơi
Cất trong ngăn nhớ một đời không quên

Đêm nay gió khẽ gọi tên
Báo tin xuân đến cạnh bên thềm rồi
Chập chờn giấc ngủ mồ côi
Nghe buồn chín rụng … bồi hồi thâu canh!

Yên Dạ Thảo
03/02/2016



Thứ Ba, 2 tháng 2, 2016

Nét Xuân















Đông buồn lơi nửa tầm tay
Xuân hồng thấp thoáng nắng mai khẽ chào
Vườn xưa hãy bước nhẹ vào
Hương tình lắng đọng ngọt ngào tâm thơ
Dịu dàng say đắm trăng mơ
Giọt sương giăng mắc lửng lơ lá cành
Mưa xuân thắm đượm mộng lành
Chút hương ngày cũ còn dành cho nhau

Đỗ Thị Minh Giang
2-10