Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

Thứ Tư, 23 tháng 3, 2016

Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2016

Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2016

Giang Nguyệt

(Trao Tặng Minh Giang  - Như Nguyệt  )
  
Nguyệt vẫn là Trăng ..Giang mãi Sông .
Ta ôm trăng chìm giữa đáy dòng
Thương nước lên buồn đêm nguyệt lạnh
Xót hồn trăng xế giữa thiên thanh

Đêm Nguyệt lung linh sông mênh mông
Vỗ giấc cùng trăng sóng phiêu bồng
Một mai về biển thiên thu lại
Nhìn trăng cười khóc phút cuồng ngông

Nguyệt vàng đầu núi ngã vàng sông
Ta võ vàng khô héo mộng ngần
Bờ tao ngộ khéo bồi vở lở
Phiến trăng thề rụng bến xuân xanh ...

Nguyệt vẫn não nùng giữa trời sao
Sông xưa vẫn sóng vỗ dạt dào
Ta đi từ độ trăng vô thuỷ
Xuôi trường giang hẹn lúc chiêm bao ..!!..

Hương Chiều
09-3-2016



Thứ Tư, 9 tháng 3, 2016

Tưởng Rằng - Dẫu Rằng

Bài xướng:

Tưởng Rằng

Tưởng rằng tim đã cằn khô
Khi anh lìa xa bể khổ
Ngủ giấc miên trường trong mộ
Nhưng không, nào có quên mô?

Tưởng rằng không thể yêu ai
Tâm yên không còn luyến ái
Từ chối không hề ái ngại
Nhưng không, yêu không ngần ngại
Gặp người, yêu nữa… yêu hoài!

Tưởng rằng tự tại thong dong
Ai dè vẫn cứ long đong
Vẫn cứ đêm nhớ ngày mong
Người vẫn xa cách ruổi rong
Không có chút gì hy vọng
Mà sao yêu ái ngập lòng?!

Quách Như Nguyệt
March 7th, 2016

*****

(Cảm hoạ bài thơ " TƯỞNG RẰNG " - QNN)

Dẫu Rằng..  

Dẫu rằng một mảnh tim khô
Đời em chìm trong cay khổ
Bơ vơ cỏ hoang phần mộ
Yêu người bất oán chi mô .!!..

Dẫu rằng ..vừa bén duyên ai
Sợ khi lên ngôi tình ái
Nẻo mộng chông chênh ngùng ngại
Lại đi ..Tình chẳng đoái hoài !..

Dẫu từng bắt mặt hình dong
Tình ơi ..vẫn cứ đưa đong
Trò chơi ái yêu huyễn mộng
Đôi bờ xa cách duổi rong

Dẫu là mong manh ước vọng
Dù cho tơi tả cõi lòng ..!!..

Hương Chiều
08-03-2016


Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2016

Giao Thừa - Giao Mùa











Giao Thừa

Mở cửa hoàng hôn - đêm xuất hiện
Trăng đi cuối tháng, bận chưa về
Khuya nay, cầm chắc giao thừa đến
Nghe nụ trên cành, tách vỏ khô.

Gió lộng ngoài sương, xao nhánh lá
Hoa trong, thao thức đợi xuân vào.
Gột lòng - dọn ý - hâm trà nóng...
Trút hạt phong trần lấp vũng đau.

Khẽ vọng trầm hư - vang dội thực
Trong làn hương mỏng rộn ràng xuân
Bao nhiêu cuống phổi phồng lên thở?
Có mấy buồng tim khép lại, mừng!

Những nụ hoa non, xoè cánh gấp
Yếm xanh, trương lộ cụm môi hồng
Cội nghiêng, cố níu cành sâu lại
Giữ chút thời gian. Sợ viển vông...

Phiền muộn không lùi, xuân vẫn tới
Vu vơ thấp thỏm...gạt vu vơ
Cũng nôn nao dạ, thầm mong đợi
Chưa kịp lắng lòng - Sáng tỉnh bơ!

Phong Tâm
27/10/2015

***** 

Giao Mùa

(Cảm Tác Ý Thơ “GIAO THỪA”của Thi Sĩ Phong Tâm)

Vàng nụ thắm nhởn nhơ trời  xuân tái
Ngày xênh xang áo mới  ..Tết  không ai
Đêm thủ thỉ gió mùa xưa đến lại
Tuổi thơ về trong ngăn nhớ tàn phai ..

Hoa đông tuyết khô mình trên tầng lá
Nhịp mùa đi đón từng bước xuân vào
Có ngấn lệ hoà vui vời tiếng pháo
Phút giao thừa lãng đãng nỗi trần đau

Chân mỏi bước ngửa ngang bờ hư thực
Hương đêm quỳnh nở muộn cánh bâng khuâng
Trời ru đất nhịp nhàng đêm chiu chắt
Phút tân niên khấp khởi xiết vui mừng !..

Hoa nở vội .. sợ ngày đi vội vã
Phù Dung em chớ nhạt phấn phai hồng
Nỗi niềm mãi tình riêng khôn giải toả
Chút yêu cuồng dù một phút viễn vông ..

Khơi một mảnh hương trầm đêm cổ lục
Chén trà Xuân cùng niệm ý thanh tân
Mi khép lại đôi bàn tay cúi gục
Hồn sơ nguyên diễm ảo khuất mây ngần..

Hương Chiều
2016


Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

Đêm Sóc Trăng




Thơ: Bửu Truyền
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Tiếng hát: Hương Chiều




Từ Em ... - Có Em ....














Từ Em …

Từ em lạc bến sương mù
Hương xuân mùa cũ quyện phù vân bay
Rưng rưng khẽ tiếng thở dài
Gió khuya lay nhẹ tóc cài tơ vương

Từ em lạc bến sông thương
Từng đêm vỗ giấc nghê thường vào mơ
Dù đời không đẹp như thơ
Tình đi, tình đến, tình chờ thiên thu…

Từ em lạc bến mộng hư
Sông trăng gợn sóng lắc lư thuyền đời
Ngược dòng dĩ vãng trùng khơi
Tìm dư hương đọng một thời hoa niên

Từ em rời bến cô miên
Thuyền tình lặng lẽ xuôi miền nắng quê
Bước xuân êm ả bên lề
Đêm nghe gió thức vỗ về giấc ngoan!

Yên Dạ Thảo
27/02/2016

****

Có Em...

(Cảm Hoạ: “TỪ EM..”- Thơ  Yên Dạ Thảo)

Có em xua bóng sa mù
Quên đời nghiêng ngả thoáng phù trầm bay
Thỏng tay thôi níu mộng dài
Phấn son điểm lại hoa cài vấn vương!...

Có em chia nhớ cùng thương
Ru tình tròn giấc mê thường dẫu mơ
Người thơ dan díu cõi thơ
Thơ đi rồi đến vẫn chờ ngàn thu …

Có em tình dẫu huyễn hư
Ôm Trăng đùa bóng lắc lư phận đời
Vẫn là một mối trăm khơi
Vẫn là thanh khí xưa thời thiên niên…

Có em yêu dấu triền miên
Ngõ xưa vàng nắng hai miền khác quê
Gọi Xuân hoa nở tràn lề
Bướm vờn mộng thắm đi về đêm ngoan!...

Hương Chiều 
30/ 02/2016




Thứ Năm, 3 tháng 3, 2016

Buồn Xuân..












(Từ lá thơ Anh Gửi )

Lâu lắm rồi tôi có dịp đón Xuân
Về với mẹ tuổi gần tròn niên kỷ
Xuân đoàn tụ  chúc nhau hoan hỉ
Sao Xuân tôi nghèn nghẹn nỗi  Buồn Xuân .
Mái lá nghèo dậu đổ nghiêng chân
Quê tôi đó thảm gầy xơ xác
Không đón xuân vì không còn gì khác ..
Ngoài nỗi lo cơm áo từng ngày
Cuộc sống cùng thảm cảnh chua cay
Xuân đã bỏ quên người đói khổ
Không tiếng pháo vắng tiếng đùa trẻ nhỏ
Đôi chân bùn .. áo mới chỉ là mơ !!..
Chợ vắng buồn ..Vạn Thọ cũng lơ ngơ
Người lác đác..Ôi .. hoa chiều ngơ ngác !!.
Gía rẻ mạt mà người mua chẳng dám !!..
Xuân với Hoa cùng một cảnh phủ phàng .
Lòng ngùi thương cảnh chạy gạo lo toan
Cảnh túng thiếu nợ nần ba bữa Tết
Giấc Mơ Xuân em gửi về đã hết
Chỉ là Mơ thôi nhé !..Có còn chăng ..
Trời yên ắng ..Nàng Xuân đã vắng ..

Hương Chiều
( Tặng Anh Hai – 29-02-2016 )




Anh Nhớ

(Gửi Anh Hai một vài chút nhớ..)

Anh nhớ từng con ngõ đến trường
Đường đất nên trời mưa rất trơn
Hàng bông bụp đỏ ven đường nhỏ
Mưa ướt cánh mềm mỏng rất thương..

Anh nhớ bên sông những rặng dừa
Trăng đêm lồng bóng nước trong khe
Vườn chuối xạc xào ru tiếng gió
Tiếng Mẹ ru hời vẳng đêm khuya..

Anh nhớ lần đi ..bước xa nhà
Rời thôn lên học chốn nơi xa
Lại nhớ nồi cá canh rau ngót
Mẹ nấu mùi thơm toả bếp nhà  ..

Anh nhớ Cha luôn cuốc với cày
Đôi tay chay sạm áo sờn vai
Lời Cha luôn dạy con nên chữ
Tâm nguyện của cha tháng ngày ngày

Anh nhớ ngày Xuân của tuổi thơ
Áo mới Mẹ may Cha cắt đo
Mùi áo còn theo trong giấc ngủ
Tết về ..phúc lộc Mẹ Cha cho ..

Anh nhớ nhớ hoài nhớ xót xa
Cái ngày tan nát cả thôn gia
Xắn tay Anh cuốc từng thửa đất
Nghe nặng hồn đau máu lệ pha

Anh nhớ.. Anh về lại quê hương
Lạ tình lạ cảnh.. lạ thê lương ..
Lạ  ngữ âm..  lạ từng nơi biết
Lạ cái vô tâm đến đoạn trường !!..

Anh nhớ .. cũng đành để nhớ thôi ..
Một thuở quê hương của tình người
Anh nhớ ..hình như mình đã thác
Lạc về một cõi giữa ma trơi  ..

Hương Chiều - 2016



Thứ Tư, 2 tháng 3, 2016

Nếu Được Hiểu


  

 Thơ & Diễn ngâm Hương Chiều



Nếu Được Hiểu

*“Nắng trong vườn đủ làm đẹp hướng duơng
Hoài vọng chi tia mặt trời buổi sáng” (Vô danh).
Đêm trầm mặc đóa quỳnh hoa nở rạng
Ráng hồng tươi sau một trận mưa tàn..

Nếu được hiểu phút hoàng hôn thổn thức
Cho tình đêm khao khát buổi dương quang
Và đã hiểu chữ yêu nhiều ray rức
Tạ tình nhau..chỉ là cuộc lỡ làng ..!!..

Ví đã biết tình trường là ảo mộng
Diệu kỳ chưa ..Hụt hẫng ..Có và không..
Sẽ hiểu được cội mai già trơ gốc
Xót thân mai khổ nhụy đã bao lần !!..

Van xin nhé..Trần dương và Mộng nguyệt
Nghìn vạn năm ..cố thử gặp một lần
Để hạnh phúc khổ đau đừng quay quắt
Điệu kinh buồn thánh thót nhịp trầm luân..

Hương Chiều



Slideshow “MẸ”

Kính tặng các bà MẸ thân  quý của thế gian này



Mẹ: NV NS Nguyễn Đình Toàn- NLD. SS: Trần Ngọc

Ai trong chúng ta cũng có một bà Mẹ và điều đó đồng nghĩa với hạnh phúc. Mẹ là tiếng nói đầu tiên trên môi trẻ thơ  khi tâm hồn của bé chỉ là tờ giấy trắng trinh nguyên.
Thiêng liêng quá phải không quý vi?
Vâng, bởi chính mẹ là người đã cho ta sự sống, cho ta hình hài, xương thịt và máu huyết. Ngày nào trái tim ta còn đập, ngày ấy ta còn mang sự xẻ chia cốt nhục mà Mẹ đã ban cho ta.
Trong giấc mơ tuổi thơ, tiếng ru của mẹ là tiếng êm ái nhất trong cuộc đời:
Ngọt ngào tiếng mẹ bên tai
Vỗ về giấc ngủ đêm dài lạnh sương”
Công lao nuôi dưỡng con của Mẹ dài theo năm tháng cho đến khi con trưởng thành, thật là mênh mông biển lớn:
“Lên cao mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ”
Tình yêu nào cũng có thể phôi phai, chỉ có tình mẹ là sắt son vĩnh cửu. Hôm nay chúng tôi xin kính mời quý vị đi vào tình yêu thương cao quý ấy qua nhạc phẩm MẸ, sáng tác của Nhà Văn Nguyễn Đình Toàn & Nhạc Sĩ Nguyễn Linh Diệu. 
 Nhạc phẩm này được trình bày bằng hình ảnh Super HD 1080P pha chút kỹ thuật 3D, và được thể hiện qua ba giọng hát truyền cảm Hương Lan, Hương Giang và Hoàng Nhung. Cuối Slideshow, có thêm 55 seconds Bonus guitar Vô Thường nhạc phẩm “Lòng Mẹ” của Y Vân.

Xin hãy nói yêu thương Mẹ khi Mẹ còn sống, đừng để khi Mẹ qua đời rồi mới nhỏ vài giọt nước mắt, thì có nghĩa gì nữa đâu.

Trần Ngọc  

Sơ lược về NV NS Nguyễn Đình Toàn

Nguyễn Đình Toàn là nhà văn, thi sĩ, nhạc sĩ  từ trước năm 1975. Theo Wikipedia, ông sinh năm 1936, nhưng theo ký giả Lê Xuân Trường trong cuộc phỏng vấn tháng 10 năm 2014,  ông sinh năm 1930 tại Gia Lâm Bắc Việt. Ông viết lời cho một nhạc phẩm chứa chan tình mẫu tử qua bài “Mẹ”, nhạc của Nguyễn Linh Diệu.

Sau năm 1975, ông bị học tập cải tạo 10 năm mới được thả. Năm 1998 ông cùng vợ được xuất cảnh sang Mỹ và định cư ở California . Tác phẩm được ghi nhớ nhiều nhất tại hải ngoại của ông là “Bông Hồng Tạ Ơn”  trong đó, ông ghi lại 234 tác giả gổm nhạc sĩ, thi sĩ, văn sĩ: họ  là  những người mà chúng ta nên Tạ Ơn về  những đóng góp cao quý và phong phú của họ vào  sự phát triển của nền Văn Học Nghệ Thuật Việt Nam.
Ông viết tiểu thuyếttruyện ngắnkịch nóibút ký. Tác phẩm Áo mơ



Thứ Ba, 1 tháng 3, 2016

Tìm Nhau

Ta từ vô tận tìm nhau
Qua đi những kiếp trần lao rã rời
Từng nghìn giọt lệ chơi vơi
Kết nhau những hạt chuỗi đời oan khiên
Đã khi đốt nén hương nguyền
Trăm năm lại cũng chia miền cách xa
Lưng trời cánh nhạn mây pha
Tìm chi một cánh chim sa mặt hồ ??!!!..

Hương Chiều
(Thi Tập  “Trở Giấc”)