Giang
Nguyệt
Nguyệt vẫn là
Trăng ..Giang mãi Sông.
Ta ôm trăng chìm giữa đáy dòng
Thương nước lên buồn đêm nguyệt lạnh
Xót hồn trăng xế giữa thiên thanh
Đêm Nguyệt lung linh sông mênh mông
Vỗ giấc cùng trăng sóng phiêu bồng
Một mai về biển thiên thu lại
Nhìn trăng cười khóc phút cuồng ngông
Nguyệt vàng đầu núi ngã vàng sông
Ta võ vàng khô héo mộng ngần
Bờ tao ngộ khéo bồi vở lở
Phiến trăng thề rụng bến xuân xanh ...
Nguyệt vẫn não nùng giữa trời sao
Sông xưa vẫn sóng vỗ dạt dào
Ta đi từ độ trăng vô thuỷ
Xuôi trường giang hẹn lúc chiêm bao ..!!..
Hương Chiều
09/03/2016
*****
(Họa từ Giang Nguyệt của Hương Chiều)
Sông
Trăng
Trăng là trăng, sông cũng là sông
Đối cảnh tâm ta lạc giữa dòng
Trăng vướng sườn non sương lạnh lạnh
Sông vương dốc thác nắng thanh thanh.
Sông luồn rặng liễu trăng mông mông
Trăng khuất đồi thông ngọn cỏ bồng
Khai trí ngưỡng trăng, gom sông lại
Nhiếp tâm buông mộng, xả cuồng ngông.
Trăng lên núi sáng, dát vàng sông
Sông uống bóng trăng, mộng mấy ngần
Trăng lặn sông mờ, mơ tưởng lở
Trăng già sông trẻ ước thề xanh.
Sông dài trăng khuyết không vì sao
Bất định tâm ta sóng dạt dào
Vạn pháp vô chung cùng vô thủy
Trăng tàn, sông cạn, đời chiêm bao.
Bửu Truyền