Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

Và Từ Đó..

Anh N.Toàn ,Thanh Loan , Ái Hoa ,Ngô thương mến ơi ..

HC cảm ơn cơ duyên của Anh Toàn vì yêu thơ nên đã chuyển cho  em  " Ánh Nguyệt " của  Đỗ Hữu Tài .
.Và từ đó em đã thi hoạ chung cùng với chị MGiang và Anh ĐHS những ánh "Trăng Xưa"..
HC không thể quên sự xúc động tột cùng ..phút giây vừa ngỡ ngàng vừa đau xót khi Anh NT gửi lại hình ảnh của thi nhân ĐHT ..!!..
Nước mắt của em rơi theo những con chữ mò mẫm vì mới bắt đầu tập tễnh lên máy để thi họa với Thơ..trên thế giới ẢO..- điều mà trước đây HC chưa hề nghĩ tới ..
Và ..Bài viết cho ĐHTài..cũng chỉ là để chia sẻ cảm nhận cõi thơ với Người Thơ ĐHT mà những dòng thơ của Em Tài  đã xao động HC với  một tình yêu mãnh liệt và sự kiên trì thách thức số phận trong  đức tin không cùng ở  Chúa ..  ..
Và cũng là lần đầu em  biết Ngô  biết TL biết AH..vì các chị em luôn giúp  Thi sĩ ĐHTài chuyển  thơ họa của Tài đến với HC .
Và AH ..và Anh NHTân - HC lại được gặp gỡ qua dòng thi nhạc cùng với các thi sĩ thân thương khác .. .
Và...Cuối cùng - Với YDT ..cô bạn thơ nhỏ .. ĐHT đã dẫn đến gặp HC trong " Nửa Giấc Mộng Đời " thi họa cùng ĐHT nên HC có căn blog nhỏ hôm nay ..
....Tuy với tất cả mọi người HC đến rất muộn..- nhưng tất cả đều trở thành những người bạn thân quý từ những  dòng thơ em Tài đã đưa đến HC..

.................................
 



ĐHT Em .Em còn ở đây mà .. Chị nói với em nữa nè .
.....Và từ đó ..Chị đã khóc sướt mướt khi lần đầu Taì gọi phôn qua Chị .
Giọng em ngập ngừng ..không tròn câu.-.Chị khóc ..kỳ quá .!!- Chị cười và nói xin lỗi em ..
Em trả lời  trong tiếng nghẹn . Chị ạ...- Em cũng khóc.
--Sau đó..Em gọi chị cũng với giọng nói chậm - rất chân thành  - Em nói ..Em cảm động  vì Chị cho em làm em của Chị .
..Sau đó ..và sau đó nữa .- .Chị à ..Em .. xin  chị hát " Đôi Lúc "  cho em nghe ..Bài đó.. em thích lắm .. Mười mấy năm rồi chưa ai hát cho em ..- Em sẽ.. năn nỉ Anh Tâm hát "30 năm " đã từ lâu.. 10 năm rồi Chị ạ..- Người viết nhạc cho em cũng đã đâu rồi .??. ( Nhạc LMST-2005 ) Em hy vọng ...Anh Tâm sẽ  hát cho em nghe dù là hát trên nhạc mẫu ..
Và cũng vẫn giọng nói của Tài chầm chậm ..- Chị ơi không có  bản hòa âm để hát  ..chỉ là bản có nhạc mẫu thôi ..Chị hát cho em nhe ...
Tài ơi ...Anh Chị  đã rất thương Em mà hát . Hát  không hay nhưng vẫn là chút gì đó an ủi cũng được mà ..Tài ơi ..
Và Em có biết ..Lần ấy -  Lần đầu tiên ...Anh Chị đến với thế giới ảo cùng em với " Đôi Lúc" - Thơ ĐHT - Nhạc Hương Mơ -  Võ Vĩnh Thuận (2008)-.YT NGÔ - Hương Chiều hát với  nhạc mẫu  !!..
Hôm nay cũng là vì nhớ em ..Chị gửi các AC  nghe nhe Tài ..Chỉ là để nhớ nhau   cùng với những người quý yêu Tài - "Thế Thôi" .
Đỗ Hữu Tài em..Chị cảm ơn Em ..Cảm ơn món quà quý  của Em đã trao tặng cho Chị .
.Em không mất đâu ..vì những người còn lại quanh chị ..sẽ luôn là Nỗi Nhớ về Em ...

- Tái  Bút : Chị chưa đủ sức để gọi HH của Em ..Cũng có thể ..là Chị sẽ không gọi ..như từ bao lâu Chị nói với em ..
HH đã ở trong trái tim yêu của nhà thơ ĐHT vĩnh viễn. .." Trời Tháng Năm " sẽ mãi mãi chiêu niệm tình yêu muôn thuở đó .Chị Xin lỗi Em .Tài nhé .

Trân Trọng
HC.

 Nếu có thể - HC mời Quý AC xem YT của NGô" Đôi Lúc " trong:




Anh Đi Rồi...

Yên Dạ Thảo gởi đến anh Đỗ Hữu Tài bài thơ "Anh Đi Rồi..." để thay nén hương lòng đưa tiễn.

Thế Thôi đời chỉ thế thôi!
Anh  đi khuất biệt không lời từ ly
Mỏi mòn đôi cánh chim di
Xa lìa trần thế không bi lụy sầu

Anh đi ... thơ sẽ về đâu?
Vấn vương con chữ canh thâu lệ  trào
Trăng thu  lẻ bóng trên cao
Nàng thơ một bóng gầy hao bên thềm

Anh đi... hoa úa rũ mềm
Lá mơ trên lối nhuộm thêm sắc buồn
Sông thương  trĩu giọt thu sương
Vườn xanh vắng chủ miên trường tịch liêu

Anh đi... mưa trút  xuống chiều
Dòng dư lệ cũng rơi nhiều đêm sâu
Trung thu một bóng nguyệt sầu
Tôi thương nhớ bạn  bên cầu quạnh hiu!

Yên Dạ Thảo
26/09/2015


Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

Em Đi Rồi...

Người bên ấy đã không còn chờ đợi
Giọt nắng rơi hay sương rụng bên thềm
Dù* “Đôi Lúc”  chỉ là ngồi bó gối
Khóc một mình ..trên thân xác mòn phai

Người nơi đó đã buông rời  ước hẹn
Một cuộc tình theo huyễn sắc phù vân
“*Em đã đến ..lại đi.. Em không đến”
Đời thơ buồn vỡ  lỡ  cuộc trăm năm ..

Người đã sống trong bao điều khốn khó
Vẫn đường hoàng vượt thắng những thương đau
Khi thân xác đã từng giờ mục rữa
Bức tranh thơ Em muôn sắc muôn màu ..

Người đã đến với trần đời ô trược
Trái tim yêu vẫn đằm thắm diệu kỳ
Ba mươi hai năm.. vuông phòng sau trước
Tiếng thơ người xao động một phương tây

Người vội vã một lần về nơi khác
Thơ tôi về  tắt nghẹn giữa vần  thơ
Gỏ nhịp khóc cùng em âm điệu nhạt
Em đi rồi ..trời đất cũng bơ vơ

Thôi em nhé ..một khoảng  trời phiêu lãng
Em hãy cùng trăng ngủ đỉnh mây cao
Em sẽ thức khi vầng dương chiếu sáng
Thả xuống đời những hoa nắng xôn xao …

 Hương Chiều
Tiễn Em Đỗ Hữu Tài .


Dòng Thơ Tiễn Biệt Đỗ Hữu Tài

Thương Tiếc Anh Đỗ Hữu Tài

Hỡi ơi mới đọc thơ anh
Giờ đây lá đã xa cành đau thương
Đời qua bao bước đoạn trường
Bao năm vò xé đau buồn xác thân

Tài đi dứt gánh nợ trần
Vần thơ bỏ lại xa gần xót đau
Thương người thi sĩ tài cao
Thu vàng lá đổ bạc đầu bóng thu

Nén nhang thắp vội khói mờ
Xám câu thơ điếu tạ từ Tài ơi
Tang gia buốt giọt lệ rơi
Thân bằng quyến thuộc nghẹn lời đưa tang

Tài về nước Chúa hân hoan
Mong hồn diện kiến thánh nhan an hòa
Về thiên đường rực ngàn hoa
Quên đi trần thế ngày qua muộn phiền

Trầm Vân

****

Bài thơ Tiễn Bạn,

 Hôm nay 2 bản tin buồn,
Một Quê,1 chốn tha phương qua đời.
Cố hương, Thơ Tứ tuyệt vời,
Quê người Anh đỗ Hữu Tài Thi Nhân.
Bến đau Bạn đã rời chân,
Thơ văn còn đó, khôn cầm giọt thương.
Bao năm trăm nỗi đoạn trường.
Nỗi đau nào xé tâm can một đời.
Con tằm đến thác chưa thôi,
Nhả tơ dệt áo cho người niềm vui.
Chúa Thương  đón Bạn dạo chơi,
Nước Thiên đường sẽ tuyệt vời lá hoa.
Ngày Anh  bỏ chốn Ta Bà,
Là quên tất cả buồn xa,buồn gần.
Trên cao,Chúa,Mẹ,Thiên Thần,
đón Anh,chim hót,trong ngần Thánh Ca.
Con tằm rút ruột,tơ vương Thi đàn

Hoài Hương

Pheonix

****

Tiễn Người Đi

Hay tin Tài mất lệ rưng
Bài thơ tháng chín lưng chừng trong tâm
Bước chân Chúa đến âm thầm
Bồng Tài, dắt Mẹ, Vĩnh Hằng an thân
Bay qua nghịch cảnh hồng trần
Hồn thơ xoải cánh trên tầng mây cao
Thiên Thần múa hát đón chào
Hai linh hồn nhỏ sắc màu tươi vui
Mặc cho nhân thế ngậm ngùi
Tài hoa để lại trên nghìn thơ hay
Bây giờ thôi hết đắng cay
Giã từ trần thế tháng ngày tạm dung
Đọc thơ tháng chín thật mừng
Tình cờ sinh nhật chị cùng bài thơ
Bây giờ thơ cuối chơ vơ
Hư không muôn sự hư vô kiếp người
Chị tin Tài mỉm môi cười ....

25-9-15
(Bài thơ cuối của Tài, ngẫu nhiên là ngày SN của tôi , 17-9-15
tôi đã mừng thư cho Tài , Coi như Tài viết thay tặng SN chị
vậy, Tài cũng hồi âm vui vẻ.....!!!?

****

Quá bất ngờ, xin gửi bạn Đỗ Hữu Tài bài thơ giã biệt.
Nguyện xin Chúa sớm đưa anh về cõi Vĩnh Hằng.

Tiễn Bạn Đỗ Hữu Tài

Tin đến bất ngờ  Chúa đã đón anh
Sáng hai lăm tháng chín một ngày lành
Anh đi vội vàng, Chúa đưa tay đón
Duy có bạn bè nước mắt chảy nhanh!
Mới đọc thơ anh vài hôm không lâu
Anh đã "Tạ ơn, Chúa ở trời cao
Cho con buổi sáng xôn xao nhìn đời"
Đời vẫn xôn xao anh không nhìn nữa
Anh đã thấy Chúa trên các tầng trời
Từ đây thênh thang chân anh nhẹ bước
Chúa đã vực anh, cất thánh giá rồi
Tiễn anh buồn! Nhưng mừng anh quẳng gánh
Làm dấu thánh giá,  tôi cầu nguyện cho anh
Nhớ bạn thơ hiền Đỗ Hữu Tài.

Thiên Kim

****

Tiễn Biệt Thi Sĩ Đỗ Hữu Tài

Nợ trần vất vả trả xong
Về nơi nước Chúa an lòng ra đi
Một đời sống chỉ văn thi
Âm dương đến lúc phân ly thôi đành!
Xin chào vĩnh biệt anh
Nguyện cầu nhận được phước lành Chúa Tôi!

Anh Tú
Hoa Kỳ
Đêm September 25, 2015

****

Thành tâm tiễn biệt Bạn thơ Đỗ Hữu Tài và Thân Mẫu anh. Xin chia buồn cùng tang quyến. Cầu nguyện cho linh hồn người về an nhiên bên chân Thánh Chúa.
 Đời Thơ Đời Người
(Tiễn một linh hồn thơ)

Bước qua một cõi linh hồn
Hương hoa thánh địa sinh tồn cội duyên
Nhân danh chữ thập diệu huyền
Đưa thơ vào ngọn cam tuyền vô ưu.

Phong Tâm


***

Thu Vắng ...

Thơ vắng tiếng thơ ...  thơ úa vàng
Tím tình mực tím nhuộm màu tang
Bài thơ xướng họa còn dang dỡ
Người đã biệt xa theo gió ngàn

Thu vắng tiếng lòng ai thở than
Người đi để lại bóng trăng tàn
Cổng vườn hờ khép từ ngày đó...
Hoa nắng hương chiều vỡ mộng hoang!

Yên Dạ Thảo
30/09/2015





Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

Sao em đi vội ...Em thiệt là..!!..

 Chị nói với em là chờ chị kia mà ...sáng hôm ấy 05-9-15 ..là lần cuối cùng hả em ??. Hai chị em mình chỉ có bấy nhiêu thôi à .
      Em thiệt là ..không nhẫn nại chút nào hết ..Em cứ nói - Chị ơi không sao đâu ..Chị ơi không sao mà ..Chị ơi ..em để cho chị nghỉ ..Chị ơi Chị sẽ hết bệnh để trả nợ mấy bài thơ ngâm và họa cho em ..Chị chưa gọi thơ về cho em như đã hứa . Chị ơi ..sẽ không sao không lo nghe...Em cứ lập lại như thế..
      Em thiệt là..thiệt là làm chị không khóc chút nào hết ..không khóc . không khóc ..Chị không sao mà ..
      Chị sẽ không vội  khóc cho em  mà Chị lại đau xót thâm tình của  Má - khi biết Má mấy chục năm mõi mòn lê bước trong hồn lặn lôi vượt cả đại dương mênh mông cho kịp đúng ngày mà đón em đi ...Em đã  chạy theo Má thiệt nhanh bằng đôi chân của một siêu nhân ..Con chạy theo Má mà ..Chị còn có thể nói ..gì đây !!..
       Em thiệt là ...Sao mờ cả mắt rồi Tài ơi ..Sao mấy ngón tay chị run đến thế ..vì  chị lo sợ nao núng suốt đêm qua -chờ trông đến sáng . Chị nghĩ là em sẽ gọi Chị như lời em đã hứa ..Em thiệt là !!..

.............................................

       Tài ơi ..Sao em đi vội chi mà ..Sao em để chị phải nuối tiếc lần gọi cuối cùng của em -Cái cổ họng quái ác của chị đã tắt nghẻn âm thanh ..Chỉ có em nói - Em nói mỗi 2 tuần sẽ gọi thăm chị đến khi nào chị khỏe ..Vậy mà ..!!..
     ...Em thiệt là vội vã với Chị rồi ..Đã đến muộn mà đi lại vội . "chiemnhaminh.com." ngắn ngủi vậy sao .??..Chị biết em sẽ biết nơi nào em đến .Chị không lo cho em ..Em cứ đi và thanh thản chạy nhảy bên Má sau mấy mươi năm nằm vùi .Còn Chị ..lại một lần nữa sẽ quét lá sân nhà để nhớ một người - Một thi nhân .
        - Đỗ Hữu Tài  em - Người .chỉ biết yêu và yêu cho đến lúc chết ..Bây giờ Em có thể quét tuyết được rồi  và sẽ hứng tuyết trong đôi tay như em thường mong . Còn nữa - giọt nắng bên nhà sẽ nở bung hoa nắng ..còn nữa..Ánh Nguyệt đêm nào đó sẽ lung linh mãi nơi cõi em rong ruỗi  ....Còn nữa ... Còn nữa ..nhiều lắm Tài ơi ..Những vòng hoa tình yêu em kết bằng những nụ tình em gửi HH.- bằng con tim luôn yêu thương người và  nghị lực phi thường vượt qua số phân trớ trêu của em đã là một thông điệp quý báu của em đã trao tặng  tha nhân khắp bốn phương trời ..
          Sydney khóc em ..Trời gió mạnh và hoa đào rụng tơi tả ..Lại nhớ về em ..khi em gọi phone và hỏi ...chị đang quét lá hay quét hoa ..Chị nói ..Khi đau lòng tiễn một người đi ..Chị quét lá ..
            Hôm nay Trời Sydney nổi gió thế nầy ..Chị run tay viết vội ít hàng tiễn em vì  lá đã theo em về  với đêm qua ....


 Hương Chiều 




Giới Thiệu : Thơ ĐỖ HỮU TÀI

 - Đỗ Hữu Tài sinh ngày 17-12-1957 tại Sàigòn  –Vượt biên sang Pulau Bidong –Mã Lai năm 1980. Lúc ấy Anh vừa mới 23 tuổi .  Anh được tái định cư tại Mỹ năm 1982 .  Anh lâm trọng bệnh khiến Anh bị tê liệt từ cổ xuống thân khi vừa đặt chân tới Mỹ được 3 tháng  !!.
          Đỗ Hữu Tài đã phấn đấu cùng nghịch cảnh . Anh đã tự thay đổi định mệnh của đời mình . Thi ca đã đến với Anh .  Niềm đau tuyệt vọng và những thử thách của số phận đã khiến dòng thơ Anh tuôn chảy . Đỗ Hữu Tài đã kiên trì tập tành ngậm que bằng răng để bấm phiếm . Chính thi ca và tình yêu đã truyền cho anh sức sống mãnh liệt hơn  30 năm an dưỡng ở Alexandria-Tiểu bang Virginia .
          Anh sáng tác trên ngàn bài thơ bằng miệng  .Ấn phẩm đầu tay là  : Thi Tập CÓ NHỮNG ĐÊM - 2008 và sau đó là Thi Tập HOÀI HƯƠNG  -vừa mới ra mắt 12-10-2014 bên Mỹ .
            Qua lời tự thuật của Anh trong buổi ra mắt tập thơ “Hoài Hương” thì Hoài Hương là tên người con gái Anh yêu khi cùng gặp nhau bên đảo .Bước đường tị nạn đã rẽ chia hai ngả .Nàng định cư ở Úc . Sau khi biết được tin Anh bệnh nặng, Hoài Hương đã cố gắng may vá để kiếm đủ tiền qua Mỹ thăm Anh năm 1986..Nơi đây hoàn toàn xa lạ ,nàng đã vất vả nấu nướng những món ăn quê nhà để mang đến thăm nuôi Anh . Mỗi ngày Hoài Hương phải di chuyển khó nhọc bằng các tuyến của tàu điện ngầm mới đến được nơi Anh an dưỡng . 49 ngày..không đêm - đối với Anh quả là một phép lạ ..Không những thế ;  khi về lại Úc , sau đó Hoài Hương đã cố gắng thu xếp về Việt Nam thăm Mẹ dùm Anh…
             Tôi biết được thơ Đỗ Hữu Tài từ một ngẫu nhiên khi nghe một bài nhạc mà lời bài thơ như sẵn đã chất chứa những giai điệu xót đau trên “từng con chữ” !! .. Lần đầu tiên ,tựa bài thơ có số “28 năm” khiến tôi xúc động - “ 28 năm ,Hoài Hương ơi!”- Thời gian 28 năm  của một nhà thơ thăm thẳm biết là bao !!Cả một phần ba của đời người !  -Sau nầy tôi tìm hiểu thì mới biết là bài thơ Anh làm là kỷ niệm thời gian Hoài Hương qua Mỹ để chăm sóc cho Anh . Anh làm thơ trên chiếc xe lăn và thơ Anh đã về cùng với bao nỗi oan khiên trên chiếc que ngậm miệng !!  (–Bài thơ nầy đã đươc nhạc sĩ Văn Sơn Trường phổ nhạc – Ca Sĩ Ngọc Quy hát )
                    …. “Hăm tám năm viết vào trang tình sử
                        Mà nhớ người thiếu nữ thêm vấn vương
                       Thơ tôi viết , ôi thương từng con chữ
                        Thơ ngậm ngùi để giữ mộng hoài hương .”  ( Thơ ĐHT)

           Thi Sĩ  Hoàng Trúc Ly đã đau đớn trong nỗi ly tan , thơ đã trào theo máu hận :
                   " Em thương anh núi cao còn hiu hắt 
                     Anh thương em máu vọt bốn phương trời ".(Thơ HTL).
        Hàn MặcTử đã điên cuồng yêu người ,yêu trăng ;châng lâng trong hành hạ và giải thoát nên đã bao lần :
                    "-Ta muốn hồn trào ra đầu ngọn bút
                       Mỗi lời thơ đều dính não cân ta
                       Bao nét chữ quay cuồng như máu vọt
                       Cho mê man chết điếng cả làn da.."

          Hơn 30 năm Đỗ Hữu Tài..không đi không đứng ngay cả không có thể tự trăn trở một mình  khi " Có Những Đêm " Anh không còn biết mình là ai ?-  Bất chợt Thơ về...Con tim nhà thơ không đủ sức "vọt máu " thương yêu để người yêu mình  nhìn thấy  như nhà thơ Hoàng Trúc Ly ,nhà thơ Hàn Mặc Tử - mà chỉ còn biết cắn chặc đôi môi để máu tim mình không nhỏ theo chiếc que xuống từng con chữ .

          Tình yêu đã trao người và ân tình của người yêu dành cho thi nhân đã khiến nhà thơ sống mãnh liệt hơn trong nỗi sống khắc khoải đến nghẹn lời .!!

                        - Thương em lỡ phận hồng nhan
                          Thương tôi một kiếp tim mang tình buồn - (Thơ ĐHT) .

            Hoài Hương hẵn đã nát lòng khi nhìn thấy chàng tuổi trẻ ngày nào chỉ còn lại con tim yêu dành cho mình trong xác thân cơ hồ như không tồn tại .Hoài Hương không làm thơ cho ta đọc nhưng tình người cùng nghĩa cử cao quý đó đã khiến tôi không dằn được thương cảm
       
            Người con gái ấy đang sống gần ta ,cùng thời với ta đó...
  . 
            Và trong  “Một Đời Mất Nhau”
                         “Lạc mất anh, em lạc mất anh
                          Tôi hiu quạnh quẩn quanh góc trời
                           Tình yêu ngày đó xa vời
                           Tình ta còn lại một đời mất nhau” 
                  Hay :
                           …  “Bây giờ em lạc mất anh
                           Như trời không nắng , năm canh nguyệt sầu .”( Thơ ĐHT )

  Tiếng thơ Đỗ Hữu Tài như tiếng kêu bi thương của cánh chim lạc đàn khi vỡ tổ . Anh đang vùng vẫy trong cõi chết ,trong cô đơn vì phải “một đời mất nhau” !!.

           Và “,Ước Mơ” dẫu chỉ là trong mơ thôi mà Anh vẫn xem đó như một thứ hạnh phúc . Chính cái đẹp mong manh của ước mơ lại là  niềm hy vọng để Anh vượt qua số phận đau buồn :
                            “..Đành thôi chỉ biết ước ao
                             Về chung một chuyến chiêm bao đêm nầy .”
           Anh không oán mà chỉ cầu mong :
                         …… “Đừng cho giọt lệ đong đưa
                               Đời hoa hương sắc thấm mưa phai tàn”
                                                                                        ( Thơ ĐHT)

            Anh không sợ mất vì Anh mãi mãi có nàng trong thơ :

                             .... “Tôi mượn vần thơ nhốt một người
                                    Mượn tờ giấy trắng kết mộng mơ
                                    Mượn cây viết kể lời thầm kín
                                     Mượn trái tim hồng đọc tình thơ”
                                                                 (Tôi Mượn Mùa Thu –ĐHT )

Thơ Anh rất thực , rất đẹp ;  trong sáng  lại rất mượt mà  -“không khúc chiết quanh co” nhưng tiềm ẩn nỗi niềm sâu kín đầy chất lãng mạn  .  Thi ca đã mở lối thoát cho cuộc đời Anh - Thi Sĩ Đỗ Hữu Tài . “Tìm bóng tối quên đi thời ngang dọc . Tìm góc trời ta học cách làm thơ”.

                              …. “Thơ tôi viết cho một người quen biết
                                    Lời thật thà không khúc chiết quanh co
                                    Như vườn nho đầy ắp trái ngọt ngào
                                     Như tiếng nói đi vào trong tuồng chữ”
                                                            ( Mời đọc Thơ Tôi –Thơ ĐHT)
                  Hiện tại ,Hoài Hương cư ngụ ở Cabramatta –Sydney - đã có gia đình  và đã có con .       
Mời quý vị cùng đọc thơ Đỗ Hữu Tài .

 Hương Chiều
(Tháng 12- 2014)
                                                               
********

THƠ ĐỖ HỮU TÀI
 
  Giọt Nắng Hai Bên Nhà

Nắng lên đánh thức dòng đời
Rơi trên cây cỏ giữa trời ngóng trông
Nắng theo ngọn gió mênh mông
Đưa làn mây trắng chìm trong ngút ngàn
Nắng mai ấm áp nồng nàn
Cho đàn chim nhỏ rộn ràng líu lo
Nắng buông sợi khói vòng vo
Vây quanh lá úa co ro góc tường

Nắng lung linh dưới mặt đường
Phố phường nhộn nhịp khu vườn rộn hoa
Nắng reo khúc nhạc lời ca
Ru cành lan , cúc thướt tha đào , hồng
Nắng vui trên những cánh đồng
Say sưa quanh suối bên dòng sông xanh
Nắng như một nét thiên thanh
Thấm vào mực vẽ bức tranh mượt mà

Nắng mân mê áo lụa là
Mơn bờ vai nhỏ ngọc ngà bàn tay
Nắng ươm môi , mắt đượm say
Theo đôi chân sáo , tóc mây lững lờ
Nắng ơi ! nghe tiếng ta nhờ
Nhắn cô hàng xóm đến giờ nắng lên
Nắng ơi ! nhắc nhở nhà bên
Có ta mỗi sáng gọi tên nhìn trời...

 Đỗ Hữu Tài

 ( 20 - 1 – 2015)

****

Em Ơi !

 Em ơi anh gọi em ơi
Mơn sợi tóc rối lả lơi vai gầy
Lung linh ánh sáng đèn cầy
Bóng em mờ ảo tràn đầy men say
À ơi đầu gác trên tay
Để anh lùa gió về vây môi mềm
Ngoan đi ngủ giấc êm đềm
Cho trăng rọi xuống bên thềm cùng ta

Em ơi anh gọi là hoa
Mùi hương ngây ngất làn da mịn màng
Anh nghe hơi thở nồng nàn
Hồn hoang chìm đắm dịu dàng mắt em
Tay tròn mười ngón nhung êm
Chừng như chải chuốt tô thêm môi hồng
Anh say trong giọt rượu nồng
Buông đời theo gió ôm vòng tình mơ

Em ơi anh gọi nàng thơ
Cho đêm lắng đọng vu vơ nhìn trời
Anh say sưa vẽ tuyệt vời
Một nàng ngọc nữ xuống đời đam mê
À ơi anh lại ngô nghê
Trái tim rung động ủ ê bóng hình
Trăng khuya nửa mảnh đang nhìn
Một chàng nghệ sĩ mang tình vào thơ    
                
Đỗ Hữu Tài

Fri May 20, 2011

***

Ánh Nguyệt

Sương khuya giăng kín bốn bề
Gió đưa ánh nguyệt trôi về nơi đâu
Chập chùng bóng tối chìm sâu
Lao xao cành lá từ lâu đợi chờ
Đêm đen cảnh vật mịt mờ
Cỏ hoa bám đất lặng lờ ngủ say
Sương mù nhỏ giọt trên cây
Lững lơ mấy cụm mây bay nhẹ nhàng

Tìm đâu ánh nguyệt dịu dàng
Cho đêm quyến rũ mộng vàng đam mê
Cho màn sương mỏng ngô nghê
Nghe lời của gió tỉ tê tỏ tình
Lao xao lá cũng lặng nhìn
Cỏ hoa thức giấc trở mình nằm nghe
Nhưng bầu trời vẫn vắng hoe
Sương rơi không đủ để che giọt sầu

Trăng chưa treo góc mái lầu
Ai rung từng tiếng đàn bầu thở than
Thả hồn vào cõi mênh mang
Tâm tư chùng xuống miên man nỗi lòng
Tim nghe nỗi nhớ chất chồng
Đàn rung lạc nhịp bềnh bồng đêm sâu
Mây trời trôi suốt canh thâu
Gió đưa ánh nguyệt bao lâu mới về

Đỗ Hữu Tài
(15 - 1 - 2015 )

 ****

THÔI

Thôi thả hoàng hôn xuống thủy triều
Khoan buông bóng tối lúc đăm chiêu
Ngừng bên bến đá chờ trăng sáng
Ngưng dẫm sỏi đau ngắm gió chiều
Đừng để mưa gào làm biển động
Chớ cho sương lạnh thấm trùng dương
Không đưa sóng nước trôi theo gió
Chẳng gọi sao khuya kẻo nhớ nhiề

Đỗ Hữu Tài

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

Tiếng Đêm

 

Thơ & Diễn ngâm: Hương Chiều
(Thi tập"Trở Giấc")


Tiếng Đêm

Khuya đã về theo nhịp bước đêm
Lặng lẽ bên song lá rớt mềm
Màu trăng thêu trắng thềm sương đọng
In dấu ai về trên lối quen..

Đêm mãi từng đêm gọi nhớ nhung
Đàn lệ ..ai rung phím não nùng
Chở tiếng đêm về miền vô vọng
Rền rĩ lời than lũ côn trùng

Đêm sẽ về đâu ..đêm hôm nay
Chờ nhau mòn mõi mắt mi cay
Bỗng sợ tình đau cơn vụng dại
Điệu buồn ân oán tỏ cùng ai ..

Đêm đã tàn theo lệ nến rơi..
Mực chảy trăm câu viết dở lời
Ví được như ngàn sương trên lá
Ngữa mặt khóc vang cả đất trời ..

Hương Chiều
(Thi tập "Trở Giấc")