Hương Chiều mãi mãi vấn vương
Lòng người viễn xứ trên đường nhạc thơ
Tỏa lan chan chứa đôi bờ
Hữu duyên thiên lý từ giờ đến sau
Dù cho vạn dặm cách nhau
Vẫn luôn tô điểm sắc màu tình thân
Mến thương xa tưởng như gần
Cận kề không cạn lời dâng dịu dàng
Hương Chiều tỏa khắp trần gian
Thấm sâu đến độ mơ màng triền miên
Tưởng rằng đang lạc cõi tiên
Quên thân trôi dạt tận miền lưu vong
Quê người đất khách mênh mông
Khi nào tao ngộ thỏa lòng ước mơ
Một ngày diện kiến nàng Thơ
Niềm vui như sóng vỗ bờ đại dương
Minh Hồ
19.11.2015