Nhớ nước nhớ nhà nhớ núi non
Tình giăng giăng mắc chứa chan buồn
Rượu thơ sao lấp hờn nhân thế
Trăng gió càng khơi lớp sóng cồn
Dâu bể phá tan nền đạo lý
Cương thường đảo lộn chữ thần hôn
Quan san vạn dặm sầu man mác
Cảnh cũ người xưa liệu mất , còn ?..
Trần Thiện Hiếu