Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016

Thiền

Mệt rồi chẳng muốn làm thơ
Hôm nay chỉ muốn ngồi tu -  hành thiền
Quên đi thế sự đảo điên
Thả hồn thanh thản qua miền hư không

Heo may buốt lạnh trời đông
Cũng như là sợi nắng hồng mùa xuân
Đời như một áng phù vân
Mây tan rồi tụ xoay vần nắng mưa

Trong ngào ngọt có chát chua
Trầm luân một kiếp có chừa ai đâu
Ngồi thiền quên nỗi bể dâu
Trời riêng không lấm lem màu ố đen

Trầm Vân

****

Kính Hoạ Vận Bài Thơ  THIỀN của Trầm Vân

Duyên thơ dù một mối thơ
Đã mang khó gở ..ngồi mơ lúc Thiền
Đạo đời điên đảo cuồng điên
Thuyền căng buồm gió hai miền sắc không

Thu thu rồi lại về đông
Lờ mờ chuỗi hạt phai hồng những Xuân
Vời trông sương khói phân vân
Đời thơ phó mặc câu vần gió mưa ??..

Dập vùi bao nỗi cay chua
Đã phong trần nẻo lại chừa chốn đâu
Sóng cồn bể  hoá nương dâu
Tâm bình ngời sáng sắc mầu úa đen ..

Hương Chiều
(13-01-2016)