Sao
cứ đứng trong mưa chờ chi thế
Mưa
đẫm người mà mắt vẫn ngó mong
Sao
có gã khờ chi ..khờ đến thế ..
Làm
giọt buồn rơi trên mắt em ngoan ..
Ai
vẫn đứng bên kia bờ thương nhớ..
Có
trăm lần muốn nói ..chỉ vu vơ
Rồi
cứ đợi khi tan trường cuối lối
Chỉ
lặng nhìn ..và cất vội tờ thơ ..
Người
ta biết ..có người qua trước ngõ
Bông
giấy hồng bay trong gió lơ phơ
Vờ
cúi nhặt một cánh hoa tim vở
Rồi
ngẩn ngơ như thế..một gã khờ ..!!........
Mưa
ngập về ..mưa đầy con phố xưa
Góc
phố buồn ..không một kẻ trú mưa
Lòng
hiu hắt..nhớ tờ thư viết dở ..
“..Tôi
phải đi ..Xin đừng đợi .”- Kẻ khờ.
Thì
ra thế..!!..Thì ra thế..
Anh
vẫn biết mình - một tên khờ khạo
Mang
nỗi buồn của một kẻ ra đi
Khi
binh biến cháy tràn bao mộng ảo
Thì
nói gì ..dù chỉ mảnh tình si .!!..
Tay
vuốt mặt ..giọt mưa tràn trong mắt
Xin
Ai .. về nơi đó thật bình an ..
Tờ
thư cũ ..gói vào tim thật chặc..
-Một gã khờ..thôi hết kiếp lang thang ..
Hương Chiều
Thi Tập " Và Em... Rất Xưa"