Em về giữa cõi thưa mưa
Áo bay lơ lững ..người xưa vẫn tình !!..
Mặc em chấp chới phận mình
Mặc anh chới với trong nghìn nỗi đau ..
Em về với trận mưa mau
Áo tơi vạt gió ngàn sau vẫn là..!!..
Ơ hay !..Em vẫn thiệt thà
Mặc anh dằng dặc trong – Và..nỗi quên
Em về chiều mưa không tên
Áo không có áo…Em quên hết rồi !!..
Cắn răng nghe vỡ hạt đời
Chìm trong đáy mắt vợi vời..cõi hoang ….
Mưa rơi về nấm đất lành
Áo không đắp áo cỏ xanh phủ đời
Và em ..không nói một lời
Để anh ngồi đếm hạt trời thưa mưa ..
Hương Chiều
(Thi Tập “Trở Giấc”)