Mong manh chỉ là giọt nắng
Rơi xuống mắt thơ..lệ ngọc trời
Khép cánh phù du đêm vời vợi
Hoa lửa nghìn sau bốn phương rơi
Mong manh chỉ là vạt gió
Đùa áo em xinh rộn gót hài
Xa quá xa rồi thời tuổi dại
Gió ngậm ngùi thương nếp áo bay
Mong manh chỉ là sợi tóc
Đã cột đời nhau mấy lượt vòng
Một chút duyên yêu ngàn hương thắm
Xỏa xuống đời sau cái trăm năm
Mong manh dật dờ chiếc bóng
Đêm có ngày không đã bận lòng
Còn gọi tên nhau còn được sống
Một chuyến xe đời chở mong manh..!!.
Hương Chiều
Thi Tập “TRỞ GIẤC”