Thả trôi câu lục bát về
Em nghiêng vành nón chiều quê vẫy chào
Cầu tre uốn khúc ca dao
Nắng rơi mấy tiếng đàn bầu nỉ non
Em không má phấn môi son
Nụ cười chân chất vẽ hồn cỏ cây
Áo bà ba trắng thơ ngây
Câu thơ theo cuối chân ngày lãng du
Gió phơ phất tuổi dại khờ
Dòng sông uốn lượn cơn mơ bập bềnh
Mái chèo khua nhẹ dòng kênh
Xanh lên ánh mắt lá cành tiếng chim
Đôi bờ sương khói nổi chìm
Mùa thu ẩn nấp hai bên nụ cười
Tóc dài vương lá vàng rơi
Nhớ ai tay vuốt rối đôi sợi buồn ?
Chiều hờ khép cửa hoàng hôn
Vàng con bướm lượn chập chờn chiêm bao
Bên tai thoảng tiếng thì thào
Là thơ tôi nhẹ ghé vào thăm em
Trầm Vân