“EM như con hạc đầu đình
Muốn bay không nhắc nổi mình mà bay !!”
Ca Dao
Người về.. nâng chén nhớ ai
Men xưa nồng dậy chất cay lạnh hồn
Hôn hoàng rồi lại hoàng hôn
Vắng người ..Ta một cõi buồn ngất ngư..
Nhịp thơ ta gỏ ậm ừ..
Thì ra nỗi nhớ bây chừ là đây !!
Nhớ người ta đốt hương bay
Niệm yêu theo những tháng ngày cách xa
Tiếng thơ rền rĩ đêm ngà
Giọt rơi chưa đủ mặn mà bấy lâu..!!
Người về mong một kiếp sau
Mặn nồng chung giữ nguyên màu ban sơ..
Tình còn vướng víu đường tơ
Hương bay lãng đãng dòng thơ năm nào…
Người về ..ta biết làm sao?!.
Làm sao cho hết cấu cào vu vơ??!!..
Hương Chiều
( Thi Tập “Và Em…Rất Xưa…”)